Chương 366: Bỏ đá xuống giếng Sở Dương ho khan một tiếng, nói: - Vũ phó soái nói lời ấy sai rồi, Kiếp Nạn Thần hồn kia chính là tiền bối cao nhân, cũng không phải là thuộc hạ của ta, hắn xưa nay chính là nhìn ai không vừa mắt là liền sửa chữa người ấy, với ta thật sự là không có quan hệ gì. Chương 3551: Bỏ đá xuống giếng. 18/03/2020. Chương 3551: Bỏ đá xuống giếng. “Oanh long long. . .”. Trong Thiên Địa, vô tận thiên hỏa phù văn dũng động, toàn bộ thiên hỏa thế giới hết thảy Thiên Hỏa Chi Linh, vậy mà cũng bị diệt sát rồi, chúng nó phóng xuất ra tất cả thiếu niên Tà Thiên, vận mệnh nhiều thăng trầm, ngẫu nhiên đạt được truyền thừa, Chư Giới muốn trảm. Xông Cửu Châu, sát phá non sông! Chiến Thất Giới, Tà chữ che trời!Tiên đến, ta tru!Phật đến, ta đồ!Giết hết chín thành chín, lưu một đám, nhìn ta xé trời!+ Cảnh : Man Lực-- Nội Khí -- Pháp Lực -- Chân Fast Money. Mafia Cảng. Bên phía Mori Ougai cũng nhận được tin báo có một nhóm siêu năng lực gia xuất hiện đánh úp nhóm của Akutagawa. Ông mỉm cười, đẩy tập tài liệu lên trước mắt, thoải mái nói "Chuyện là như vậy đó, Chuuya - kun. Ta hy vọng cậu có thể chấm dứt việc này." "Tôi đã hiểu, boss." Nakahara Chuuya quỳ một chân xuống, bỏ mũ của mình ôm trước ngực tỏ lòng thành kính của mình với boss. Sau đó hắn tiến lên nhận lấy tập tài liệu rồi rời khỏi phòng. Sau khi Nakahara rời đi, một cô bé nhỏ tóc màu vàng óng cùng cặp mắt màu xanh dương to tròn xuất hiện, kéo tay áo Mori Ougai và hỏi "Nè Rintarou, tôi muốn ăn bánh ngọt!" "Ôi chao! Elise - chan thật đáng yêu nha, chúng ta mau đi thử mấy bộ váy mới mà ta mua thôi nào! Lúc đó em sẽ rất đáng yêu đó!!" Vẻ ngoài uy nghi oai phong tràn đầy tác phong của một boss mafia giờ lúc này mất sạch, chỉ còn lại hình ảnh của một vị biến thái lớn tuổi thích trẻ con mà thôi. "Không cần! Rintarou là đồ biến thái, ta không thèm mặc đâu!!" Elise khó chịu, phồng má trừng mắt phản kháng, nắm tay đấm vào người của Mori nhưng có vẻ lực đạo khá nhẹ. Mori Ougai hoàn toàn không để tâm tới việc này, mắt híp lại giãn ra vui vẻ, nở nụ cười như biến thái. Nếu Miyano ở đây, có lẽ cô sẽ suy xét lại việc nên nghỉ việc và chạy đi làm ở nơi khác. Boss thế này mất quan điểm quá. . Nakahara Chuuya khá bất ngờ khi nghe cấp dưới của hắn có mặt trong cuộc loạn chiến này. Trong lòng có phần bất mãn, khó chịu, một nhân viên hậu cần như Miyano chạy lông bông ra đó làm gì? Hiến mạng cho địch sao? Miyano tuy rằng thông minh cùng kỹ thuật dùng súng tài năng có thể bù lại được chút cho việc bản thân không có siêu năng lực và vẫn có thể ngang hàng với Akutagawa. Tuy nhiên nó chẳng có nghĩa lý gì nếu địch nhân trực tiếp dùng siêu năng lực giã nát cô ta, lúc đó thì bắn súng giỏi hay là thông minh cũng chỉ phù du. "Các ngươi tiếp tục di chuyển tới đi, ta đi trước." Chuuya lấy ra chiếc xe moto của mình, ngồi lên và trực tiếp phóng nhanh về phía trước. Kết hợp cùng với năng lực thao túng trọng lực của dị năng Lệ Sầu Hoen Ố, tốc độ của hắn hoàn toàn có thể xứng danh với bốn từ tốc độ bàn thờ, một tốc độ đủ để khiến người thường có thể nhanh chóng lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân, xuống đất nằm cho quen và làm thân với những người khác. Ai cũng biết trong các cán bộ cấp cao của Mafia Cảng, cán bộ đối tốt nhất với thuộc hạ chính là Nakahara - san, sau đó là Ozaki - san, Dazai - san và A - san họ đang phân vân không biết nên để ai xếp cuối vì ai cũng đáng . Nakahara - san coi trọng cấp dưới của mình như vậy, Miyano lại là trực thuộc và rất được ngài ấy vừa lòng vậy nên hiện tại nếu cấp dưới bản thân ưng ý nhất gặp nguy hiểm và có khả năng bay đầu bất cứ lúc nào, ngài ấy sao có thể ngồi yên. Nghĩ vậy đám thuộc hạ khác gật đầu, tự cho mình đoán đúng, vui vẻ với kết quả này, phi xe nhanh tới nơi xảy ra tranh đấu để hóng hỗ hớt trợ Nakahara cán bộ và Miyano - san. Không hiểu tại sao, lúc này, Tô Di thân là tù nhân nhưng khi đối diện với Du Mặc Niên, cô lại không hề cảm thấy sợ hãi hay căng văn phòng Thị trưởng, Du Mặc Niên đưa cho cô một cốc nước ấm, nói “Cô uống đi!”Cô gật đầu.“Trong cơ thể cô không còn ấu trùng nữa!” Đôi mắt đen như mực của anh ta nhìn cô chằm chằm. “Tại sao vậy?”Tô Di uống một ngụm nước ấm, tỏ vẻ vẫn còn chút hoang mang, lo sợ, nói “Anh ta tiêm vào người tôi một loại thuốc, ngay sau đó, cảm giác đau đớn bên trong cơ thể hoàn toàn biến mất”Du Mặc Niên ngẩn họ đáp Báo Săn xuống mặt đất, nhật ký phi hành đã bị Mộ Tây Đình xóa sạch. Radar cũng chỉ theo dõi được quãng đường bọn họ bay về từ bên ngoài tinh hệ, còn lại, không một ai biết họ đã đi những vẻ của Tô Di hết sức tự nhiên. Ánh mắt của cô khiến Du Mặc Niên cảm thấy tin tưởng. Lính đánh thuê bôn ba khắp các tinh hệ, kiến thức rộng lớn, nếu quả thật họ có thứ thuốc có thể chống lại được bệnh dịch kiểu này thì cũng chẳng có gì khó hiểu. Nhưng thứ thuốc đó còn đáng giá hơn cả Mạnh Hi Tông. Vì lợi ích của Liên minh, bất luận bằng cách nào, anh ta cũng phải có được tới đây, Du Mặc Niên liền nghiêm mặt nói “Tô Di, cô và Mạnh Hi Tông rốt cuộc có quan hệ gì?”Câu hỏi này khiến mặt cô thoáng chút biến sắc.“Không có quan hệ gì cả.” Cô lạnh lùng nói. “Tôi đơn giản chỉ là một món đồ chơi của anh ta mà thôi.”Du Mặc Niên trước giờ vẫn giữ nguyên phong thái trang nghiêm, đĩnh đạc, nghe thấy cô nói tới vấn đề này, anh ta cũng không muốn hỏi thêm nữa. Nhưng trong lòng vẫn còn thắc mắc. “Lúc đầu tôi muốn giúp cô, tại sao cô lại từ chối?”Cô cười khổ, nhìn anh ta, đáp “Thị trưởng, tôi làm sao biết được, bên cạnh ngài là thiên đường hay địa ngục?”Du Mặc Niên lúc này mới chợt hiểu ra. Những người anh ta từng tiếp xúc, thân cận đều là con nhà quyên quý, sao có thể hiểu được tâm lý luôn luôn đề cao cảnh giác của một cô gái mồ côi như Tô Di? Thắc mắc chôn giấu trong lòng bấy lâu giờ mới được giải tỏa, khiến Du Mặc Niên cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng cô gái này, suy cho cùng vẫn có quan hệ mật thiết với Mạnh Hi Tông lại liên tiếp lập công lớn và được Liên minh khen thưởng. Thật khó xử!“Vì sao anh ta lại để cô lên Chiến Hoàng?”“Anh ta muốn tôi đánh cắp bản thiết kế cấu trúc chiến hạm.” Vẻ mặt cô hết sức kiên định. “Thế nhưng thưa ngài Thị trưởng từ trước đến nay, tôi chưa từng có ý định đó. Tôi sẽ không phản bội lại loài người.”Du Mặc Niên gật đầu. Anh ta cũng đã từng âm thầm điều tra về cô nhiều lần khi cô còn ở Chiến Hoàng, nhưng kết quả chỉ có một, cô chưa bao giờ có bất cứ hành vi nào trái với khuôn phép.“Tôi nói rồi, cô đã cứu tôi một mạng.” Anh ta nhìn sâu vào đôi mắt cô. “Không có chứng cứ rõ ràng chứng minh cô có tội, vì vậy, giờ tôi thả cô ra nhưng những hoạt động của cô sẽ bị hạn chế, cô không được rời khỏi thành phố Hy Vọng này nửa bước. Nếu có một ngày phát hiện ra bất cứ chứng cứ phạm tội nào của cô, tôi sẽ đích thân tới bắt cô!”“Cảm ơn ngài Thị trưởng!” Cô ngừng lại một chút rồi nói “Tôi có thể đi thăm anh ta một lát không?”Du Mặc Niên nhìn cô.“Có lẽ, ngài đây vẫn chưa hiểu, đối với người đàn ông đã cướp đi sự trong trắng của mình, nỗi hận của người phụ nữ sâu đậm đến thế nào chứ!” Cô chậm rãi nói. “Hôm nay, anh ta đã trở thành một con chuột qua đường bị người đời chà đạp, tôi rất muốn xem xem bộ dạng anh ta tiều tụy đến mức nào. Nếu ngài cho tôi cơ hội, tôi thật muốn tự tay giết chết anh ta.”Đôi khi, Tô Di thực sự cảm thấy mình không phải là người tốt. Nếu không, tại sao khi đối diện với một người cương nghị, chính trực như Du Mặc Niên, cô lại không thể nói ra những lời chân thật?Nhưng thực chất, cô cũng không nói dối, mỗi câu cô nói đều nửa thật nửa giả. Vì phương thuốc thực sự không tồn tại kia, chắc chắn Du Mặc Niên không thể hành quyết người đàn ông đó được. Nhưng anh ta đồng ý để cô tới nhà giam gặp người đàn ông đó, hẳn là sẽ bố trí người giám sát. Người đàn ông một tay che trời trong lòng cô giờ đã trở thành phạm nhân trong nhà ngục, sẽ không bao giờ… còn tùy ý chiếm đoạt cô được nữa. Có nghĩa là cô sẽ được tự giây phút thở phào nhẹ nhõm, cô bỗng thấy bất an. Cô bước vào nhà giam bí mật của Du gia, phía sau là hai gã cảnh vệ vác súng đứng canh. Tô Di nhìn xung quanh phòng giam một lượt, không có cửa sổ, cũng không có bất cứ vật dụng sinh hoạt nào. Mạnh Hi Tông và Mộ Tây Đình đều đang ngồi bệt dưới đất. Bộ dạng của anh thực sự có phần sa giây đầu tiên khi Tô Di bước vào, Mạnh Hi Tông đã nhìn cô bằng ánh mắt sáng quắc, còn Mộ Tây Đình lập tức đứng lên, trên mặt hiện rõ vẻ tức giận.“Rốt cuộc anh cũng có ngày này!” Tô Di lạnh lùng Hi Tông cười Tây Đình lạnh nhạt “Phụ nữ vẫn chỉ là phụ nữ, bỏ đá xuống giếng, không đếm xỉa đến tình nghĩa. Cô khiến tôi buồn nôn đấy!”“Buồn nôn ư?” Tô Di giận dữ, nhìn Mộ Tây Đình chằm chằm. “Anh nói tôi buồn nôn ư? Vậy những việc buồn nôn mà anh ta đã làm với tôi thì sao? Mạnh Hi Tông à? Thật là một cái tên mới mẻ, tôi không còn sợ anh nữa. Anh có biết khi không có anh ở bên, khi còn ở Chiến Hoàng, lúc nào tôi cũng ngóng trông có một ngày có thể giết chết anh không?”“Ngài ấy vừa mới cứu cô đó!” Mộ Tây Đình tức giận quát.“Đó là vì anh ta không muốn lãng phí một tài nguyên như tôi.” Tô Di nhìn Mạnh Hi Tông chằm chằm. “Tôi tuyệt không cảm kích anh ta chút nào!”Sắc mặt Mạnh Hi Tông từ từ sa sầm. Anh đứng lên, bước tới trước mặt Tô Di. Cách một cánh cửa phòng giam. Tô Di không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào anh.“Hóa ra, em lại là cô gái liều lĩnh đến vậy!” Anh lạnh lùng dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi nghe thấy giọng nói của anh, trong lòng Tô Di vẫn bất giác run rẩy. Cho dù lúc này, anh đang đứng trong song sắt đi nữa thì cô vẫn cảm thấy sợ hãi như cũ.“Phải!” Cô cười nhạt. “Đáng tiếc, người phải chết trước chính là anh!” Nói xong, cô không thèm nhìn anh thêm một lần, xoay người rời gã cảnh vệ nhìn bầu không khí giữa hai người họ có vẻ căng thẳng thì chỉ biết im lặng. Lúc Tô Di đi ngang qua chỗ họ, họ liền thấy trên mặt cô đong đầy nước mắt, không khỏi ngẩn ra. Nhưng đúng lúc này, Tô Di nhanh tay lướt qua bên hông của một gã cảnh vệ, chớp mắt đã cướp được cây súng lục trong tay hắn. Tuyệt chiêu này là cô học từ Lý Tích Trung, không ngờ hôm nay cũng có dịp dùng căng thẳng đến mức thở hổn hển, hai gã cảnh vệ kinh hãi, lập tức giơ súng lên, chĩa thẳng về phía cô. “Tô tiểu thư, để súng xuống!”Dường như cô không thèm để tâm đến sự uy hiếp của bọn họ, xoay người, nhắm thẳng vào Mạnh Hi Tông. “Tôi muốn tự tay giết chết anh ta!”Đám cảnh vệ luống cuống, nhưng thoạt nhìn cô gái này có vẻ không sợ chết, bọn họ lại không thể nổ súng, phải làm thế nào bây giờ?Mộ Tây Đình tức giận quát một tiếng rồi nhanh chóng đứng chắn trước mặt Mạnh Hi Tông. Mạnh Hi Tông lại gạt cậu ta sang một bên, từ đầu tới cuối, đôi mắt đen láy vẫn nhìn cô chăm chú. Tô Di cũng nhìn anh không chớp mắt, bước từng bước tới gần, gí họng súng lạnh băng vào thẳng trán anh, cứ như thể giữa hai người họ thực sự không tồn tại chấn song sắt ngăn cách.“Tô tiểu thư! Đừng manh động!” Đám cảnh vệ giận dữ hét lên, một tên chạy nhanh ra ngoài, gọi tiếp viện đến trợ đúng lúc này, Mạnh Hi Tông thân thủ nhanh như chớp, một tay thò ra phía ngoài song sắt, bóp chặt lấy cổ Tô Di.“Chết cùng tôi đi!” Anh dễ dàng kéo cô lại gần, khiến khuôn mặt cô áp sát vào chấn song lạnh lẽo. Tô Di vô cùng hoảng sợ, tay cầm súng run rẩy, nhưng lại không dám bóp cảnh vệ còn lại thấy cảnh ấy thì choáng váng, không biết lúc này nên chĩa họng súng vào Tô Di hay Mạnh Hi Tông.“Người của anh ở đâu?” Giọng nói của cô đột nhiên trầm thấp, chỉ đủ để Mạnh Hi Tông có thể nghe được. “Tôi sẽ giúp anh báo tin… Tôi chỉ có thể làm như vậy…”Anh bỗng nhiên chau mày, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của người phụ nữ trong tay mình.“Em muốn tôi tin em ư?” Mặt anh kề sát gương mặt cô, tựa hồ muốn cắn vành tai của cô vậy.“Tôi có một điều kiện…” Cảm nhận được bàn tay của anh đang dần nới lỏng, cô há miệng thở dốc, nói với giọng bé như muỗi kêu “… Tự do.”“Giết cô ta đi!” Mộ Tây Đình ở phía sau Mạnh Hi Tông hét lên.“Buông tay! Lập tức buông tay ra ngay!” Có rất nhiều cảnh vệ xông vào, chĩa họng súng lạnh băng về phía ba người mắt đen láy, sâu thẳm của Mạnh Hi Tông nhìn Tô Di chăm chú, cứ như thể muốn nhìn thấu tâm tư cô. Rồi anh nhanh chóng buông tay. Tô Di ngã nhào xuống đất, vừa định đứng lên đã bị đám cảnh vệ đè úp xuống, dẫn ra khỏi khu vực nhà phòng giám sát phía sau, Du Mặc Niên đang đứng chắp tay sau lưng. Anh ta lẳng lặng quan sát toàn bộ quá trình Tô Di và Mạnh Hi Tông gặp nhau, cúi đầu nói với tên thuộc hạ đứng bên “Có thể nghe được bọn họ vừa nói gì không?”Tên cảnh vệ lắc đầu. “Thưa ngài, giọng nói quá nhỏ ạ!”Du Mặc Niên xoay người, rời khỏi phòng giám sát, nói với đám thủ hạ “Giám sát Tô Di 24/24.”“Vâng!”Rời khỏi Du gia, Tô Di bất giác đi tới đầu đường khu trung tâm thành phố, ngước mắt chỉ thấy người xe qua lại như mắc cửi. Không cần nhìn cô cũng biết có người đang theo dõi phía sau lưng mình. Cô chậm rãi bước vào một nhà hàng cao cấp dùng bữa, rồi lại vào khu trung tâm mua sắm, mua rất nhiều quần áo và đồ dùng hằng ngày, còn chọn thêm vài bộ đồ lót và áo khoác của nam giới. Mười giờ đêm, khi đã về đến khách sạn, cô gọi tới số điện thoại của Chiến một phi công lạ nghe điện thoại. Mới nói được vài câu, cô đã bật khóc.“Không thấy Lăng Tranh trở về sao?” Cô hỏi.“Không…” Viên phi công đó cũng chảy nước mắt, nói “Cô có khỏe không?”“Tôi rất khỏe!” Cô nức nở nói “Đại ca Lý Tích Trung có ở đó không?”Lý Tích Trung ở đầu dây bên kia thoáng giật mình. “Tiểu Di, cô có khỏe không?”“Anh yêu à…” Cô òa khóc. “Em rất nhớ anh…”Lý Tích Trung trầm mặc một lát rồi nói “Anh cũng nhớ em!”Cô lau khô dòng nước mắt. “Anh yên tâm, em không sao, chỉ là em mừng quá mà thôi!”“Có chuyện gì mà vui thế?”“Anh đừng hỏi. Anh chỉ cần biết rằng, không một ai có thể chia lìa được chúng ta.”“… Ừ, anh chờ em!”Tô Di tỏ ra vui vẻ, bắt đầu lải nhải về viễn cảnh cuộc sống chung cùng Lý Tích Trung sau này, còn phấn khích kể lại chuyện hôm nay cô đã mua đồ lót cho anh ta như thế nào. Cô và anh ta hàn huyên hơn nửa tiếng đồng hồ rồi mới bịn rịn ngắt máy. Điện thoại ngừng kết nối, Tô Di ngồi tựa lưng vào thành một ngày một đêm qua, cô không được chợp mắt, lúc này, nằm trên chiếc giường êm ái, toàn thân cô lập tức cảm thấy vô cùng uể oải. Cô nhắm chặt mắt, vùi đầu xuống chiếc gối mềm mại, nhưng lăn qua lăn lại một hồi vẫn không sao ngủ được. Bởi gương mặt của Mạnh Hi Tông không ngừng hiển hiện trong tâm trí với một Lý Tích Trung từng trải, có nhiều kinh nghiệm, không thể nào không hiểu sự bất thường trong cách nói chuyện của cô. Cô nói sau này sẽ “không rời xa” anh ta nữa, đồng nghĩa với việc cô đã thoát khỏi sự khống chế của Mạnh Hi Tông, và có nghĩa là Mạnh Hi Tông đã xảy ra chuyện. Nếu hôm nay, Lý Tích Trung không hiểu được ẩn ý trong đó thì cô cũng sẽ không xen vào chuyện này nữa. Đây chính là biện pháp duy nhất mà cô có thể nghĩ tới, tuy chính cô cũng không biết nó có hữu dụng hay Hi nhẩm đi nhẩm lại cái tên này. Còn ai có thể điên cuồng hơn anh ta đây?Ban ngày, lúc ở trong nhà giam đó, cô giả vờ nổi giận, làm loạn, cố ý che giấu tai mắt của đám người Du Mặc Niên, nghĩ cách cứu Mạnh Hi Tông. Nhưng cô không muốn giúp anh ta không công, cô muốn có tự do. Cô biết bất luận thế nào, cho tới tận lúc này, anh ta vẫn luôn là người nói được làm được. Nhưng người đàn ông kia, rõ ràng đã bị giam trong ngục, rõ ràng đã chẳng còn sức đe dọa nào đối với cô, nhưng khi nghe thấy điều kiện cô đưa ra, anh ta lại chỉ cười cười.“Không được!” vẻ lo lắng tan biến, trong đôi mắt đen láy, sâu thẳm của anh ta thoáng ẩn hiện nét cười. “Em không có tự do!”Nghĩ tới đây, cô liền trùm chăn kín đầu, thở dài thườn thượt. Dùng sự tự do của một người nhỏ bé như cô đổi lấy tính mạng của anh ta đã là quá hời cho anh ta rồi. Cô cứ tưởng anh ta sẽ đáp ứng ngay chứ!Nhưng anh ta lại từ chối sao?Anh ta khiến cô đau khổ, chán nản là vậy, nhưng cô vẫn hao tổn tâm sức, đè nén lửa giận trong lòng, giúp anh ta bí mật thông báo. reaperlx6Chưa có nhómTrả lời1Điểm196Cảm ơn1Vật LýLớp 1010 điểm reaperlx6 - 221904 01/11/2021Hỏi chi tiếtBáo vi phạmHãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5* nếu câu trả lời hữu ích nhé!TRẢ LỜInguyenhaiyen0603Chưa có nhómTrả lời23Điểm395Cảm ơn18h= 1/2 gt^2 =1/2×9,8×2,5^2 =30,625 Chọn CHãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar5starstarstarstarstar1 votehobaochau947Chưa có nhómTrả lời27Điểm1284Cảm ơn12hobaochau94701/11/2021h = 1/2 gt ^2 = 1/2× 9,8 × = 30,6 Chọn CHãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar5starstarstarstarstar1 vote Question Updated on 5 Mar 2021 Vietnamese English US Simplified Chinese China Korean Question about Vietnamese When you "disagree" with an answer The owner of it will not be notified. Only the user who asked this question will see who disagreed with this answer. Vietnamese maihoa2511 ui đúng rồi đúng rồi, còn câu Giậu đổ bìm leo nữa phải k bạn Vietnamese maihoa2511 Tỷ ơi. Hổ xuống đồng bằng bị chó ăn hiếp và lên voi xuống chó có tính ko tỷ? Vietnamese jasonchen1291 👍 bạn ấy tìm thành ngữ tiếng Việt 😂. Hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt cũng tương tự, còn lên voi xuống chó thì ý khác, là cuộc sống thăng trầm 🤔 Vietnamese Vietnamese -Nghèo mắc cái eo. Vietnamese Tammy20 cái này có vẻ không phải, tại vì là bản thân người bị bất lợi còn gặp nhiều có khăn vừa có người, có vật, có môi trường nên không sát nghĩa mình tìm lắm. Nhưng cũng cảm ơn bạn nhiều nè Vietnamese DangHuyentranuhm bạn nói dung,ko sát nghĩa dùng đỡ trong trường hợp,bạn đã gặp khó khăn,con gặp người hạithành thử xui càng thêm xui.ah mình tìm được thêm một thành ngữ nữa cho bạn thừa nước đục thả câu. Vietnamese Tammy20 ban đầu thì mình nghĩ tới là 2 câu “thừa nước đục thả câu” với “mượn gió bẻ măng” á, nhưng mà suy nghĩ lại thì mấy người “giẫm đạp” kia k có được lợi gì hết, chủ yếu vì ghét sẵn với lại thích cười trên nỗi đau của người khác. Trong khi đó, thả câu với bẻ măng người khác được lợi như cháy nhà hôi của. Xong nghĩ tới đó thì mình bí quá lên hỏi mọi người á ’ Vietnamese Tammy20 nhưng mà câu của bạn vẫn đúng á, mình mới đọc lại câu mình hỏi, tại mình hỏi k đủ ý huhu Vietnamese danghuyentranVietnam mình từ ngữ phong phú,thành ngữ cũng bạn ko tìm đựơc chính xác thành ngữ,từ ngữ hãy sử dụng thành ngữ,từ ngữ có nghiã tương tự theo tình yếu bạn muôn sử dụng với một sắc thái tình cảm như thế nàoKiểu nặng,nhẹ hay bạn muốn người nghe dễ dàng hiểu được những gì bạn thấy bạn cũng kiếm đựoc hai thành ngữ tương tự hay đó,chúng đều tương tự ở chỗ thấy ng bị hại, còn hại nhiên giậu đổ bìm leo thì sắc thái mạnh hơn những thành ngữ còn lại. Vietnamese nhất ba vị bình, nhất ba vị khởi ->sóng gió dập dồn; việc này chưa xong việc khác đã đến từ điển trung việt [News] Hey you! The one learning a language! Do you know how to improve your language skills❓ All you have to do is have your writing corrected by a native speaker!With HiNative, you can have your writing corrected by native speakers for free ✍️✨. Sign up "Suy cho cùng, khung trời nào mà chẳng có bão giông. Chỉ là người có chỗ trú, kẻ thì không… Cuộc ... What is the difference between tuần sau and tuần tới? どうせ私は無視される Tôi sẽ bị làm lơ lại Câu này là có từ nhiên không? Nếu tôi viết sai xin hãy sửa lại.... Sự khác nhau giữa [Diễn thuyết] và [Phát biểu] là gì ạ??? Tôi search thì thấy hình như là [Diễn ... Các bạn có thể giải thích [Gây nên] và [Gây ra] khác nhau thế nào với lấy nhiều ví dụ nhất có thể... How do Americans pronounce “phenomenon”? 1. fuh-nah-muh-nahn 2. fuh-nah-muh-nen Is "beef" commonly used to mean "complaint" in the Ex Her biggest beef about renting that... Does this sound natural? please correct me especially I'm confused if I should use replace or rep... These phrases are correct? 【emphasize】 ・In Japanese society, those who have flashy hair style an... When teens develop gambling problems, parents admonish, *cough up the money and then sweep the pr... It has been my dream to get a job where I can use my language skills. Is it correct ? Japanese... If the sentence in 1 is omitted and inverted as in 2, what nuances are different? ⑴If you ... Two half-hour lunches back-to back are a bit *nerve-racking. Is the term "nerve-racking" commonl... Is "As easy as a smile" a common idiom? I've seen it somewhere but couldn't find it in dictiona... What’s the meaning of Every day the recurrence comes closer’?Can you explain this in sample word... Previous question/ Next question Does this sound natural? 아버지는 덕분에 재가 비행기로 한국에 나라가게 돼서 감사하라고 말했어요. 일을 계속 열심히 했기 때문입니다. 自然吗 我打算一天能住在中国一些月 What’s this symbol? The Language Level symbol shows a user's proficiency in the languages they're interested in. Setting your Language Level helps other users provide you with answers that aren't too complex or too simple. Has difficulty understanding even short answers in this language. Can ask simple questions and can understand simple answers. Can ask all types of general questions and can understand longer answers. Can understand long, complex answers. Sign up for premium, and you can play other user's audio/video answers. What are gifts? Show your appreciation in a way that likes and stamps can't. By sending a gift to someone, they will be more likely to answer your questions again! If you post a question after sending a gift to someone, your question will be displayed in a special section on that person’s feed. Tired of searching? HiNative can help you find that answer you're looking for. Cette page a été créée automatiquement et nécessite une d’enlever ce bandeau une fois la page vérifiée. Langues concernées vietnamien. Vietnamien[modifier le wikicode] Étymologie[modifier le wikicode] Étymologie manquante ou incomplète. Si vous la connaissez, vous pouvez l’ajouter en cliquant ici. Verbe [modifier le wikicode] bỏ dở Laisser inachevé; rester en chemin; s’arrêter à mi-chemin. Prononciation[modifier le wikicode] \bɔ˧˨˧.dɤ˧˨˧\ Hanoï Nord du Vietnam [ɓɔ˧˨˧.zɤ˧˨˧] Ho Chi Minh-Ville Sud du Vietnam [ɓɔ˧˨˧.jɤ˧˨˧] Paronymes[modifier le wikicode] bộ đồ bợ đỡ Références[modifier le wikicode] Free Vietnamese Dictionary Project, 1997–2004 → consulter cet ouvrage

bỏ đá xuống giếng