BÁO CÁO THƯỜNG NIÊN. NĂM 2007. I. LỊCH SỬ HỌAT ĐỘNG CỦA CÔNG TY. Những sự kiện quan trọng: A. Quá trình hình thành và phát triển. Tên đầy đủ: CÔNG TY CỔ PHẦN SẢN XUẤT THƯƠNG MẠI MAY SÀI GÒN Tên viết tắt: GARMEX SAIGON JS . Tên giao dịch: SAIGON GARMENT MANUFACTURING TRADE JOINT
U hắc tố ác tính tuy không phải là căn bệnh phổ biến tại Việt Nam nhưng bệnh để lâu sẽ gây những biến chứng vô cùng nặng nề cho bệnh nhân. U hắc tố ác tính là bệnh lý ác tính của tế bào sinh sắc tố melanin, các tế bào này phân bố chủ yếu ở lớp tế bào đáy
ới kính đơn tròng sẽ làm chậm lại sự phát triển của cận thị . Tuy nhiên, vào năm 2000, ba mẫu thử nghiệm ngẫu nhiên trên ngờưi kiểm tra lại ảnh hưởng của dự đoán trên ( khoảng +0.50 tới +0.75 D, trong vòng 1.5 ti 2.0 năm), đã phát hiớ ện ra rằng chúng tiến triển
Viết một đoạn văn về tác hại của thuốc lá trong đó có sử dụng ít nhất một dấu ngoặc kép hoặc dấu ngoặc đơn gồm 10 đoạn văn mẫu hay nhất.. Viết đoạn văn thuyết minh về tác hại của thuốc lá được ncvanhoa.org.vn tuyển chọn từ các bài làm của học sinh giỏi trên cả nước.
[MINH HUỆ 12-08-2021] Gần đây một người dân 68 tuổi ở thành phố Mẫu Đơn Giang, tỉnh Hắc Long Giang đã bị kết án ba năm vì đức tin của ông vào Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999. Ngày 20 tháng 11 năm 2020, người của Đồn Công an Ái Dân đã bắt giữ ông Triệu Trung Giang.
Fast Money. TruуệnMẫu Đơn Của Hắᴄ Báoᴄủa táᴄ giả Điển Tâm хoaу quanh một ᴄô nàng ᴄó tên là Mẫu Đơn,một ᴄô nàng хinh đẹp, ᴄá tính mạnh mẽ ᴠà ᴄó thân hình biết nói luôn kíᴄh thíᴄh đàn ông...Còn hắn tên làHắᴄ Báo, một trong những tên ᴄó thế lựᴄ ngầm rất nguу hiểm ᴠà tàn khốᴄ. Cô хuất hiện ᴄhẳng qua ᴄũng để hắn ᴄhơi qua đường mà thôi. Nhưng ᴠới tính ᴄáᴄh ᴄá tính, mạnh mẽ ᴄô dần ᴄhiếm lĩnh trái tim ᴄủa hắn lúᴄ nào không haу...Và ᴄũng ᴄhính lúᴄ đó hắn phát hiện ra thân phận thựᴄ ѕự ᴄủa ᴄô!!! Một bí mậtᴠô ᴄùng quan trọng ᴠì nó liên quan trựᴄ tiếp đến ѕự ѕống ᴄòn ᴄủa đang хem Mẫu đơn ᴄủa hắᴄ báo***Truуện “Mẫu Đơn ᴄủa Hắᴄ Báo”Táᴄ giả Điển TâmThể loại hắᴄ bang, nam bá đạo, tí ngượᴄ, ᴄó H, dài 19 ᴄhương hoànNhân ᴠật ᴄhính Mẫu Đơn Thanh Phong - Hắᴄ Trọng MinhRating 7/10Ưu điểm Đâу là mô típ quen thuộᴄ ᴄủa truуện hắᴄ bang. Nam bá đạo ᴠà nữ ᴄhính хinh đẹp. Quả thật ѕau khi đọᴄ хong không để lại ấn tượng gì ᴄho mình. Truуện khá ngắn nên dành ᴄho những ai lười đọᴄ truуện Điểm Cốt truуện dễ đoán, những ᴄhương gần ᴄuối hơi dài dòng. Cáᴄh nữ ᴄhính thừa nhận tình ᴄảm ᴄủa mình khá lâu lắᴄ làm mình hơi bựᴄ nhẹ. Không ᴄó ngoại truуện, nên kết thúᴄ ᴄũng hơi ᴄhóng kết Nếu bạn thíᴄh thế loại hắᴄ bang, ᴄó thể đọᴄ thử. Nhưng ѕẽ không хuất ѕắᴄ, ᴄhỉ tạm đủ. Truуện ngắn nên ᴄó thể giết thời gian nói ấn tượng “Giang ѕơn ᴄủa anh không thể ᴄho em, nhưng mạng ᴄủa anh ᴄó thể ᴄho em.” Hắᴄ Trọng Minh***Ở phía trướᴄ mộ bia, Mẫu Đơn lẳng lặng đứng tận mắt nhìn thấу những người ᴄông nhân хúᴄ từng хẻng ᴄát đất đổ ᴠào bên trong huуệt, dần dần bao trùm quan tài. Nắp quan tài trơn nhẵn dần dần bị đất ᴄát ᴠùi lấp, khi những người ᴄông nhân lấp những phần đất ᴄát ᴄuối ᴄùng, nàng biết, ᴄả đời nàу nàng ѕẽ không bao giờ nhìn thấу ᴄỗ quan tài nàу trong ᴄỗ quan tài kia, ᴄó rất nhiều thống khổ, muốn ᴄhôn ᴠùi những ᴄảm хúᴄ nàу, quả thật không hề dễ nhìn tấm bia mộ kia, hốᴄ mắt ᴄó ᴄhút ướt át, nàng ᴠẫn không thể ngăn ᴄhặn đượᴄ ᴄơn ѕầu não tăng mạnh trong lòng khi ngồi trướᴄ bia mộ mới hình ᴄao lớn, ᴠượt qua ѕân, đi đến bên ᴄũng không ᴄó хoaу người, ᴠẫn nhìn ᴠào bia mộ mới đi đến bên ᴄạnh thân thể nàng, nhìn ᴄhăm ᴄhú ᴠào mộ bia, bàn taу to ᴄầm lấу bàn taу nhỏ bé ᴄủa nàng, một lúᴄ lâu ѕau mới mở miệng.“Cám ơn em.” Hắᴄ Trọng Minh nói.“Từ trướᴄ tới nàу anh đều không thể làm đượᴄ ᴄhuуện nàу.” Hắn lẳng lặng nhìn đất ᴄát đang bao phủ lấу ᴄỗ quan ở bên trong quan tài là người bạn tốt nhất ᴄủa hắn khi hắn ᴄòn nhỏ – Harrу. Sau khi nó bị ᴄhế thành tiêu bản, hắn đã không bao giờ liếᴄ mắt nhìn nó một ᴄái. Harrу đại diện ᴄho quá khứ đã từng ᴠui ᴠẻ ᴄủa hắn, nhưng ᴄũng đại diện ᴄho ᴠiệᴄ hắn bị ᴄha hắn ᴄướp đi tất khi ᴠết thương ᴄủa hắn khỏi hắn, Mẫu Đơn kiên trì muốn tổ ᴄhứᴄ lễ tang ᴄho Harrу, để ᴄho nó хuống mồ уên kiên trì muốn thaу hắn ᴄhôn ᴠùi đi ᴄơn áᴄ mộng thống khổ trong quá Trọng Minh quaу đầu lại, nhìn người ᴠợ bên ᴄạnh, đưa bứᴄ thư trên taу ᴄho nàng.“Là thư ᴄủa ai?” Nàng ᴄó ᴄhút kinh ngạᴄ, hỏi.“Sở Lãng ᴠà Liễu Vũ.” Hắn ᴄhủ động trả lời nàng.“Bọn họ đã bình an đến nướᴄ Mỹ.”“Thật ѕao?” Nàng nhìn bứᴄ thư ᴄhỉ ᴠiết ngắn ngủn mấу ᴄâu, nhưng theo giọng điệu trên thư, nàng biết là do Liễu Vũ thêm Top 13 Anime Hài Hướᴄ Và Anime Bựa "Đỉnh Của Đỉnh" Nổi Tiếng Nhật BảnSau khi Kim Ngọᴄ Tú ᴠà Giang Thành qua đời, thế lựᴄ ᴄủa Kim gia hoàn toàn tan rã, Kim gia như rắn mất đầu, những người ᴄòn ѕống trong nhà tàn ѕát lẫn nhau, muốn nuốt ᴄhửng ѕố lợi nhuận ᴄòn lại, nhưng ᴄuối ᴄùng ᴄũng không đượᴄ ân oán ᴄủa nàng, Liễu Vũ ᴠà Sở Lãng đối ᴠới Kim gia ᴄũng đến đâу ᴄhấm Lãng ᴠà Liễu Vũ ᴄhọn lựa đến Mỹ, rời хa Thượng Hãi, ᴄũng là rời хa nơi đầу rẫу ân ân oán oán nàу, đến thế giới mới, bắt đầu một ᴄuộᴄ ѕống nàng lại lựa ᴄhọn tiếp tụᴄ ở lại Thượng ᴠì người đàn ông mà nàng уêu ᴠẫn ᴄòn ở nơi nàу tranh đấu, ᴠì Hắᴄ Trọng Minh, nàng không hề do dự liền quуết định ở dù là thắng haу bại, ᴄho dù là hắn làm ᴠua một ᴄõi haу là nghèo túng nhất thế gian, nàng ᴄũng quуết định, ѕuốt đời ѕuốt kiếp nàу không rời hắn nửa luуện ᴄủa Hắᴄ gia truуền đến từng trận trai ᴄủa bọn họ đã lấp đầу tiếng ᴄười ᴠào tòa biệt thự ᴠốn ᴄhìm lâu trong thống khổ, tiếng ᴄười nàу ᴄựᴄ kỳ quý giá. Đứa bé trắng trẻo mập mạp đang ᴄhơi đùa ᴄùng người hầu, khi thấу bọn họ đi tới thì nhanh ᴄhóng ᴠươn taу ra, ᴄhờ mong ᴄha mẹ ôm mình, hôn mình.“Đi thôi!” Hắᴄ Trọng Minh nhẹ giọng nói.“Vâng.” Nàng trả dù là ᴄhân trời góᴄ biển, nàng đều ᴄam tâm tình nguуện đi theo hắn. Bọn họ nắm taу nhau ᴄùng đi ᴠề hướng phát ra tiếng ᴄười ᴄủa ᴄon trai. Khi hắn ôm lấу ᴄon, trên mặt bọn họ đều là nụ ᴄười ᴄhồng ᴠà ᴄon, lòng ᴄủa nàng ᴄảm thấу thật ấm áp, thật thỏa từng là Thanh Phong. Nhưng ѕau khi trải qua tất ᴄả những ᴄhuуện nàу, nàng không ᴄòn là Thanh Phong nữa, mà nàng lựa ᴄhọn trở thành Mẫu Đơn ᴄủa Hắᴄ biết, đời nàу kiếp nàу, nàng không ᴄòn mong muốn gì hơn nữa.“Đến đâу.” Một taу Hắᴄ Trọng Minh ôm ᴄon, taу ᴄòn lại ᴠươn ᴠề phía nàng. Bài viết liên quan Cách trị nứt cổ gàĐầm maxi cổ yếm đi biểnNghiên cứu khoa học neuCác loại thuốc bắc dùng để tắm trắngThầm yêu quất sinh hoài nam sáchSụp mi mắt nhược cơ
Thông tin truyệnMẫu Đơn Của Hắc BáoTác giảĐánh giá từ 134 lượtTruyện Mẫu Đơn Của Hắc Báo của tác giả Điển Tâm xoay quanh một cô nàng có tên là Mẫu Đơn, một cô nàng xinh đẹp, cá tính mạnh mẽ và có thân hình biết nói luôn kích thích đàn ông...Còn hắn tên là Hắc Báo, một trong những tên có thế lực ngầm rất nguy hiểm và tàn khốc. Cô xuất hiện chẳng qua cũng để hắn chơi qua đường mà thôi. Nhưng với tính cách cá tính, mạnh mẽ cô dần chiếm lĩnh trái tim của hắn lúc nào không hay...Và cũng chính lúc đó hắn phát hiện ra thân phận thực sự của cô!!! Một bí mật vô cùng quan trọng vì nó liên quan trực tiếp đến sự sống còn của hắn. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Vĩ thanh
Truyện Mẫu Đơn Của Hắc Báo của tác giả Điển Tâm xoay quanh một cô nàng có tên là Mẫu Đơn, một cô nàng xinh đẹp, cá tính mạnh mẽ và có thân hình biết nói luôn kích thích đàn ông… Còn hắn tên là Hắc Báo, một trong những tên có thế lực ngầm rất nguy hiểm và tàn khốc. Cô xuất hiện chẳng qua cũng để hắn chơi qua đường mà thôi. Nhưng với tính cách cá tính, mạnh mẽ cô dần chiếm lĩnh trái tim của hắn lúc nào không hay… Và cũng chính lúc đó hắn phát hiện ra thân phận thực sự của cô!!! Một bí mật vô cùng quan trọng vì nó liên quan trực tiếp đến sự sống còn của hắn. 4010
Liên tiếp mấy ngày liền, Mẫu Đơn không hề gặp lại Hắc Trọng Minh. Chỉ có lão quản gia lãnh đạm ít lời an bài cho nàng ở chỗ sâu trong tòa biệt thự vĩ đại này, một phòng ngủ xa hoa lộng lẫy. Trong phòng tất cả đồ vật cho dù là theo kiểu Tây hay Trung Quốc, tất cả đều tinh tế tỉ mỉ, xa hoa mà quý chiếc giường lớn chạm trổ hoa văn theo kiểu Trung Quốc, có chiếc đệm rất dày, tất cả chăn nệm đều là màu vàng nhạt, thảm trải thì rất êm, đặt ở từng góc trong phòng, tấm rèm bằng nhung tơ rất nặng, che hết ánh sáng, đèn thì theo kiểu Tây, cho dù là ban ngày hay ban đêm đều sáng, ngọn đèn tỏa ra ánh sáng , khiến cho khắp nơi đều có ánh phòng ngủ, có đặt bàn trang điểm, còn đặt cả lọ nước hoa ngoại. Hương thơm lúc ẩn lúc hiện, bao giờ cũng từ miệng lọ tỏa ra, tràn ngập trong không đêm ở nơi này, Mẫu Đơn đều im lặng ngồi ở bên giường, hai mắt nhìn chăm chú vào cánh cửa kia. Chờ đợi khoảnh khắc Hắc Trọng Minh xuất mà, không ngờ, hắn cũng hề bước vào phòng thực tế, hắn đã rời khỏi chỗ cũng không biết được, Hắc Trọng Minh đi nơi nào, làm chuyện gì. Mà nàng cũng không muốn đi lại bên trong tòa biệt thự không có tiếng động này, toàn bộ người hầu chuyên tâm làm việc giống như bị cắt đầu lưỡi, không ai có lá gan lộ ra nửa điểm về hành tung của ngon ba bữa, cứ đúng giờ đưa vào trong đầu tiên bữa sáng kiểu Tây, Mẫu Đơn chỉ ăn mấy miếng trong toàn bộ thức ăn được mang lên, thậm chí là để nguội, sau đó mới bị người hầu thu tiếp theo người hầu đưa cơm tới bàn ăn, bày ra những món ăn chế biến tỉ mỉ, hương vị nhẹ nhàng là thức ăn Trung dù là người hầu làm việc trong phòng, hay là đầu bếp bên trong phòng bếp, mỗi người ở nơi này, tất cả đều nơm nớp lo sợ, ghi nhớ bổn phận của mình, không dám có chút nào sơ Đơn cũng không biết, những người này có phải tôn kính Hắc Trọng Minh hay không .Nhưng nàng có thể khẳng định, trong lòng những người này, nhất định đều khiếp sợ Báo, đúng là một người đàn ông đáng nhân dịu dàng uyển chuyển, phái nàng che dấu thân phận, trước khi đưa nàng đến bên Bạch Diễm Dung, bà đã từng thận trọng nói như vậy. Đến bây giờ Mẫu Đơn vẫn nhớ rõ ràng, lúc ấy trên khuôn mặt xinh đẹp của phu nhân, lộ rõ vẻ nghiêm nhân thận trọng, đó là chuyện đương bộ người ở Thượng Hải, đều nói Hắc Trọng Minh đáng sợ biết bao, hành vi tàn khốc của hắn, đều truyền trong miệng mỗi người. Mà nàng, lại chính mắt gặp qua hắn lạnh lùng vô tình, cặp mắt sâu không đáy kia, giống như màn đen của màn đêm, ánh mắt lợi hại, sắc bén như đầu hồi tưởng lại, làm cho nàng không tự chủ được mà nắm chặt hai tay. Mãi đến khi lòng bàn tay truyền đến đau đớn, nàng mới buông mười ngón tay ra, nhưng lòng bàn tay mềm mại, đã bị móng tay tạo ra mấy hình bán vẫn không có thói quen, để móng tay dài như đầu lên, tầm mắt Mẫu Đơn chống lại người phụ nữ trong phụ nữ trong gương, xinh đẹp thông minh, mái tóc đen mềm mại, làm nổi lên ngũ quan xinh xắn, không phải là một người nhu nhược như lúc trước, mà trên người nàng là áo dài Hoa Kì đen, trên ngực và bên hông không cố ý mà thắt chặt lại, làm cho vải dán vào đường cong phập phồng trên cơ thể, kích thích tầm nhìn và dục vọng của đàn đó Mẫu Đơn lập tức tránh đi tầm trừ không có thói quen để móng tay dài, nàng còn không có thói quen soi gương. Người con gái nhu nhược, tinh tế kia, người con gái mảnh mai không chịu nổi gió mạnh, so với hình ảnh thật sự của nàng sao lại khác biệt đến như mà, tầm mắt vừa tránh khỏi gương, thì lại rơi vào chiếc giường lớn bằng da trần trên trần nhà vẫn xoay tròn hết lần này tới lần khác, cắt nát ánh sáng màu vàng phát ra từ chiếc đèn phu nhân đã nói, lần thứ hai hiện lên trong Báo, là kẻ thù của chúng vậy, đây cũng là chuyện từ nhiều năm trước tới nay, Mẫu Đơn luôn giữ vững niềm tin. Trước sau nàng đều cho là, người đàn ông đáng sợ này, là rất khó giải quyết, là kẻ thù nguy hiểm không đội trời mà, Hắc Báo không thể chết phải sống nói dịu dàng của phu nhân, quanh quẩn ở bên tai nàng, mỗi một từ, mỗi một câu, đều khắc sâu ở trong đầu nàng rõ ràng như nên, tôi phái cô đến bên người hắn, âm thầm bảo vệ hắn, bảo đảm hắn có thể tránh khỏi mọi nguy Đơn nhìn thấy chiếc giường lớn trống trải kia, hai mắt trong suốt không hề nhấp nháy, không hề lộ ra một chút cảm xúc nào. Trong lòng nàng hiểu được, đợi sau khi Hắc Trọng Minh trở về, trên chiếc giường lớn đó, sẽ xảy ra chuyện không thể quên, trước khi hắn ra khỏi cửa, đã cưỡng hôn nàng, nụ hôn của hắn mạnh mẽ và mang đầy dục vọng. Hai tay mảnh khảnh trắng nõn nà, từ từ nắm chặt lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay một lần nữa. Ngay cả lòng bàn tay đau đớn, nhưng nàng vẫn như trước không hề buông tay, ngược lại nắm thật chặt.“Để tiếp cận Hắc Báo, chỉ có một biện pháp.”Mẫu Đơn nhìn chăm chú vào giường lớn, nhớ lại giọng nói rất dịu dàng của phu nhân, bám vào bên tai nàng, để cho người bên ngoài không thể nghe tiếng bên trong, chậm rãi mà kiên quyết nói cho nàng “Cô phải trở thành người đàn bà của Hắc Báo.”Đêm dài yên chặt tấm màn, không bị tiếng động bên ngoài tác động, chỉ để lộ ánh trăng soi trên phòng ngủ mịt mờ, chỉ có ánh trăng kia là nguồn sáng duy nhất, ánh trăng có thể chiếu tới mọi nơi, cho dù là tấm thảm mềm mại, hay trên đồ vật chạm khắc, ngay cả trên chiếc giường lớn bọc da, cũng đều bị soi sáng vô trăng kia cũng ngày càng chiếu sáng trên giườngMái tóc đen phủ trên giường, màu đen trùm kín hai tai, lộ ra cái cổ trắng nõn như hình cao lớn, yên lặng đến gần, nhất cử nhất động đều nhẹ nhàng giống như con thú săn mồi. Hắc Trọng Minh đứng ở bên giường, con mắt đen lợi hại, lẳng lặng nhìn kỹ, người con gái khẽ khàng cuộn mình trên chiếc dù bên trong mờ mờ, hắn cũng có thể thấy rõ ràng, khuôn mặt mịn màng của nàng vùi ở trong chăn, lông mi thật dài, môi đỏ mọng mềm mại. Ở trong giấc mơ, nàng không hề phòng bị mà nhếch lên, càng giống cô bé mười lăm nhiên, hắn dám khẳng định, tuổi của nàng sẽ không dưới hai không chạm vào con gái dưới hai mươi tuổi, con gái trẻ tuổi, nếu không phải quá khờ dại, thì chính là tràn đầy dã tâm, mà Bạch Diễm Dung rất biết phép tắc, càng nghiêm khắc tuân thủ khuôn phép, con gái được đưa tới nhất định là đã chọn lựa kĩ con gái này, rất rằng nàng không phải là người phụ nữ đẹp nhất mà hắn từng gặp. Nhưng khi đứng trước nguy hiểm, phản ứng của nàng khác hẳn với những đàn bà tầm thường khác, lại khiến cho hắn thấy hứng tay to ngăm đen dày rộng, vuốt ve sợi tóc đen như mực của nàng, ngón tay bừa bãi thưởng thức, hưởng thụ sợi tóc mềm mại kia, giữ lại cảm xúc trong bàn tay. Hắn nhìn thấy dáng ngủ của nàng, môi hắn cong lên, lộ ra nụ cười châm chọc yếu gặp nguy hiểm mà không sợ hãi, có thể là bản tính, cũng có thể là thủ đoạn muốn thu hút sự chú ý của hắn. Nhưng mà, cho dù sự thật là gì, cũng không ảnh hưởng đến việc hắn hưởng thụ vui sướng cùng Trọng Minh vươn tay đến, không hề báo động trước nằm xuống chiếc giường da, lật chăn ra bỗng nhiên tất cả đều chiếu vào trong mắt Đơn trong nháy mắt bị giật mình tỉnh mình lạnh như cái rét mùa đông, không báo trước xâm nhập vào giấc ngủ của tôi luyện bản năng nhạy cảm không gì sánh được, khiến nàng nhanh chóng thấy được nhiệt độ thay đổi, ngay trong chớp mắt tỉnh táo người!Nàng nhanh chóng ngồi dậy, toàn thân căng thẳng, cảnh giác nhìn quanh bốn phía.“Mơ thấy cái gì?” Tiếng nói nam tính trầm thấp, ở đâu đó rất gần vang lên, hơi thở rất ấm áp thậm chí lướt qua tai của quay đầu đi, trông thấy khuôn mặt tuấn tú hé ra ngũ quan rõ ràng, trong ánh sáng mờ mờ của ánh trăng, càng tăng thêm phần tà ác nguy hiểm, không khỏi khiến kẻ khác khiếp sợ. Cặp mắt đen lánh u ám kia, được ánh trăng chiếu vào, lóe sáng khác thường, càng có vẻ thâm thúy khó Trọng Minh! Mẫu Đơn trong phút chốc kinh sớm đã chuẩn bị tâm lý, biết hắn sớm muộn cũng trở về, thế nhưng vào lúc thực sự nhìn thấy hắn, trong lòng nàng vẫn chấn động không ngớt. Dù sao người đàn ông này, trong trí nhớ của nàng từ trước tới nay, lúc nào cũng phải đề phòng, cảnh giác ngày đêm với nguy hiểm, đối với giọng nói của hắn, nàng đã sớm quen là, nàng có rất ít cơ hội tới gần hắn như Trọng Minh ngồi ở mép giường, hai tay ôm lấy eo của nàng, thân thể to lớn của hắn khiến tấm đệm lún xuống, nàng không có lựa chọn nào khác, bị ép tới gần hắn, hai người trong lúc đó, gần đến nỗi chỉ cách nhau mỗi hơi thở.“Gặp ác mộng sao?” Lần này, hơi thở của hắn tiến tới gần môi thở ấm áp gần như muốn đốt cháy Đơn nuốt xuống tiếng thở dốc, bản năng trỗi dậy, muốn tránh xa sự tiếp cận của hắn.“Không có.” Nàng trả tay hắn mạnh mẽ, giữ lại chiếc cằm xinh xắn của nàng, ép buộc nàng quay đầu lại, không cho phép nàng lảng tránh cái nhìn của hắn.“Vẻ mặt của em như vậy là sao? Cứ như nhìn thấy quỷ?” Hắn đùa cợt Đơn siết chặt mười ngón tay, cố sức kiềm chế, kinh hoảng và thù hận trộn lẫn nhau. Mọi chuyện cho tới bây giờ, càng phải cẩn thận, nhất định phải cẩn thận, không thể để gã đàn ông này nhìn ra một chút sơ hở nào.“Em không biết đêm nay tiên sinh trở về.” Nàng nói thật, biết rõ nếu mình nói thật thì sẽ không bị hắn nhìn thấu mục đích sâu xa của mình.“Ngài hù dọa em.” Nàng thẳng thắn thừa Trọng Minh vuốt đôi lông mày rậm, môi nhếch lên nói “Tôi còn tưởng rằng, em không sợ cái gì.” Nàng lập tức hiểu rõ, hắn ám chỉ, ngày ấy Tống tam gia trước mắt nàng rút súng, sau đó xảy ra chuyện đổ máu. Đàn bà bình thường sẽ phản ứng, nàng rất khác biệt với họ? Nàng không hy vọng vì chuyện đó, khiến hắn nổi lên lòng nghi ngờ.“Không.” nàng hít sâu một hơi, nỗ lực bù đắp sai lầm lúc trước. ” Em sợ ngài.” Hắc Trọng Minh, là một người đàn ông làm người khác e mỉm cười khen ngợi.“Cô rất thành thực.” Sau đó hắn đột nhiên cử động, đoạt lấy môi môi ấm áp, mang theo mùi rượu, cọ sát đôi môi đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi khéo léo, nhào nặn hút hết ngọt ngào trong đôi môi ôm lấy bả vai yếu ớt của nàng, mạnh mẽ kéo nàng vào ngực, ung dung hung hăng nhấm nháp, nghiền ngẫm vị ngọt của thở nam tính vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, lấp đầy các giác quan của Mẫu cảm giác mình như là một con mồi, bị Hắc Trọng Minh vững vàng bắt được, cho dù nàng muốn giãy dụa, trong nháy mắt đều chỉ khiến hắn càng kiên quyết xâm phạm, nàng gần như đã quên nhiệm vụ, thầm nghĩ muốn chạy trốn ôm ấp của hắn. Lời phu nhân thận trọng dặn dò, lại dần hiện lên trong phải trở thành người đàn bà của Hắc lòng Mẫu Đơn run Nàng không thể chạy trốn!Đây là nhiệm vụ của nàng, từ lúc phu nhân nói cho nàng, thì nàng cũng đã biết, để hoàn thành được nhiệm vụ này nàng nhất định phải trả giá bằng chính thân thể của mình… Đau quá!Hắn cắn môi có chút đau, khiến nàng phục hồi lại tinh thần, khẽ thở đó, ngược lại khiến cho Hắc Trọng Minh thừa cơ, lúc nàng mở miệng để thở, chiếc lưỡi tà ác đã xâm nhập vào trong miệng của nàng, dây dưa với cái lưỡi đinh hương ngây ngô mềm mại của nàng, nuốt hết hoảng sợ và tiếng thở dốc của nàng.“A!”Nàng trừng to mắt. Môi lưỡi nam tính của hắn tàn sát bừa bãi xuống, chỉ có thể phát ra âm thanh không rõ. Nàng mơ mộng muốn tránh thoát, nhưng hắn nghiêng người đè xuống, dùng thân thể to lớn của mình, đem nàng ép vào tấm đệm mềm thể nam tính rắn chắc, ép chặt thân thể của hắn vào nàng, trong lúc đó chỉ cách nhau lớp quần áo trên người, rắn chắc và mềm mại, hai người dính vào nhau không có khe hở, trên dưới toàn thân của nàng, đều bị hắn làm nóng bừng, đỏ ửng cả tay ngăm đen, dễ dàng tìm kiếm mục tiêu, cách tấm áo ngủ mỏng, khẽ nắn bóp bầu ngực tròn trịa của nàng, mềm mại, đẫy đà, nhưng săn chắc, không chỉ vừa với lòng bàn tay hắn, mà thậm chí còn tràn ra khỏi những ngón tay thon dài của đầy đặn của nàng, khiến hắn có chút kinh ngạc, cũng kích thích dục vọng mãnh liệt của Trọng Minh cử động nửa thân hình cường tráng, vươn bàn tay to đến, không lưu tình chút nào xé rách áo nàng, sau vài tiếng xé vải chói tai, áo ngủ nhỏ bé đắt tiền trên người Mẫu Đơn, trong nháy mắt biến thành các mảnh vụn, cơ thể trắng nõn mịn màng của nàng, tất cả đều phơi bày dưới ánh cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hô hấp khó khăn, theo bản năng hai tay ôm lấy ngực, muốn che đậy cơ thể trần trụi của mình, hai tay ép chặt trên bộ ngực sữa, nén lại càng làm nó trắng và đẫy đà hơn, càng tăng thêm vẻ mê người không gì sánh được. Nụ hoa anh đào của nàng bị hắn hôn, cùng với kích thích từ đôi bàn tay hắn, khiến nó đã sớm săn cứng,dựng thẳng.“Thả tay ra.” Tiếng nói trầm thấp nam tính vang lên, bởi vì nhuốm dục vọng mà trở nên khàn nghe thấy, nhưng thân thể nhưng không cách nào nhúc nhích, lại càng không đủ can đảm buông khuôn mặt khôi ngô, lộ ra một chút không kiên nhẫn.“Thả tay ra.” Hắn chậm rãi nói, lặp lại câu nói lúc nãy, bây giờ là mệnh lệnh chứ không còn là cầu cần phải nghe theo, nên nghe hắn nói, nhưng sao lại khó khăn như vậy. Trong lòng nàng run rẩy, tay chỉ muốn ôm chặt cơ thể, không muốn lộ thân thể, chỉ sợ rằng đến tâm hồn cũng bị hắn nhìn đêm tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc gấp rút của Đơn run rẩy, cố gắng di chuyển hai tay, nhưng Hắc Trọng Minh cũng đã không chờ được. Có điều là trước khi nàng phản ứng , hắn đã mạnh mẽ lôi hai cánh tay của nàng, bàn tay giữ chặt hai cổ tay nàng, dùng sức mạnh giữ chúng ở trên đầu nàng, khiến thân thể nàng trần trụi, hắn nhìn không sót thứ Đơn thở hổn hển, nhạy cảm nhận thấy được ánh mắt hắn giống như lửa chạy qua da thịt của nàng, sau khi dang tay ra, không hiểu vì nguyên nhân gì mà nụ hoa mềm mại của nàng run rẩy không tay nam tính thô ráp của hắn hướng về phía nụ hoa run rẩy của nàng, bừa bãi chà sát nơi mẫn cảm ấy, không thể nói rõ cảm giác này là đau đớn hay là kích thích, nhưng lại làm cho nàng thở dốc không bàn tay của hắn nhẹ nhàng một lần nữa kích thích nụ hoa mẫn cảm, cảm giác chấn động chạy khắc toàn thân nàng, khiến nàng không tự chủ được mà vặn vẹo vòng eo nhỏ nhắn, thậm chí thở gấp ra bóng đêm vang lên tiếng cười khàn cười tuy rất nhỏ, nhưng cũng khiến Mẫu Đơn giật mình tỉnh khỏi cơn khoái cảm. Nàng trừng to hai mắt, cắn đôi môi đỏ mọng, nuốt tiếng rên trong miệng giác như vậy, gần như là muốn xé nàng ra. Trước kia, để tiện hành động nàng luôn luôn dùng vải buộc chặt bộ ngực, đối với nàng mà nói, ngực đẫy đà dầy đặn, chỉ là một gánh nặng vô dụng, dù là bị đụng chạm, cũng sẽ chỉ mang đến đau nhưng, đôi tay Hắc Trọng Minh, lại mang đến cho nàng cảm giác sung sướng chưa từng trải qua, bàn tay hắn thành thạo nắn nắn vê vê, làm cho khoái cảm lần lượt tập kích nhắm chặt hai mắt lại, hít sâu một hơi, cố nén phản ứng khó chịu trước ý đồ khiêu khích của hắn, nhưng lập tức bị hắn nhìn thấu.“Đừng nhịn.” Tiếng cười trầm thấp, ác ý vang cúi người xuống, hơi thở nóng rực rơi xuống cổ, trước ngực của nàng.“Bởi vì, em nhịn không được.” Hắn há miệng, mút mút cắn cắn cặp tuyết lê của nàng, dùng lưỡi liếm liếm để cảm nhận sự đẫy đà ở cảm mãnh liệt giống như ngọn lửa đốt cháy nàng, nàng không thể kiềm chế được, dưới sự đùa bỡn của hắn, nàng chỉ có thể thở hổn hển, thân thể nóng lên, run rẩy rên lên thành cả những điều này, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của Mẫu vốn tưởng rằng, cùng giường với Hắc Trọng Minh, sẽ tràn ngập đau đớn giống như cực hình. Nàng cũng có đủ tự tin, có thể chịu được bất cứ cực hình nào, cho dù bị một đao xuyên qua, đau đớn như vậy, mặt nàng cũng không đổi sắc, có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm nhưng, tất cả những gì Hắc Trọng Minh làm với nàng, khác xa so với cực hình tàn nhẫn nhất, khiến nàng không thể chịu đựng này, chiếc lưỡi ấm nóng của hắn, di chuyển quanh nhũ hoa của nàng, thấm ướt nàng, khẽ cắn nàng, hưởng thụ sự run rẩy của nàng, bàn tay hạ xuống cơ thể nàng, không hề nghỉ ngơi chút nào, trực tiếp tiến vào giữa hai chân ngón tay hắn, ân cần thăm dò, dịu dàng khám phá nơi mềm mại được che đậy kĩ càng ấy, vẫn dịu dàng như thế cho đến khi chạm được vào nhụy hoa ướt át, hắn mới từ từ tiến công, lấy đầu ngón tay cọ sát nơi đó, ra vào, dụ dỗ nàng chảy ra chất lỏng ngọt ngào.“A… Đừng…” Mẫu Đơn hoảng sợ rên rỉ, bởi vì hắn không ngừng cử động, đùa giỡn khiến cho nhiệt độ cơ thể nàng không ngừng tăng lên, da thịt non mịn toát ra chút mồ cảm thần bí cứ vây chặt lấy nàng, càng lúc càng dâng cao lên, ngón tay tà ác của hắn khiến cho hai tay nàng phản ứng, siết chặt lấy ga giường, thân thể tuyệt đẹp vặn vẹo theo sự di chuyển của ngón tay lý trí còn sót lại cũng từ từ biến mất, hai mắt nàng mơ màng, loáng thoáng nghe thấy rõ âm thanh rên rỉ rất dịu dàng của người đàn thở nóng bỏng dịu dàng, di chuyển xuống, đi tới sườn của nàng. Cho dù bên trong tối, hai mắt hắn vẫn lợi hại, nhìn thấy phía dưới ngực trái nàng có vết sẹo đang mờ đi. Vết thương đã khép lại từ lâu, trên da thịt trắng nõn, chỉ để lại một vết màu đỏ nhạt.“Đã xảy ra chuyện gì?” Hắn hỏi, đầu lưỡi xẹt qua vết thương, miễn cưỡng mà, nàng vẫn còn một chút tỉnh táo.“Té ngã.” nàng tìm cách trả lời, câu chữ trong lúc này trộn lẫn với hơi thở gấp.“Do đá cắt bị thương.” Da đã từng chịu tổn thương, lạnh lẽo mà nhạy cảm, đầu lưỡi đó mỗi lần đảo qua, đều khiến nàng không ngừng run Trọng Minh im lặng, nhíu mày. Đối với loại vết thương này hắn rất quen thuộc, bề mặt vết thương bằng phẳng như vậy, nhất định là do dao, tuyệt đối không có khả năng là do đá cắt bị biết, người đàn bà này đang nói dối. Thế nhưng, hắn cũng không có hứng thú hỏi, lại tiếp tục di chuyển xuống phía thể trong lòng mềm mại non nớt, mẫn cảm hơn so với đàn bà bình thường, phản ứng không quen thuộc của nàng, đều lén lút mang theo sự chống cự, trái lại khơi mào hứng thú của hắn, làm dục vọng của hắn ngày càng tràn đầy, căng bỏ quần áo, thân hình nam tính to lớn, có chút tính toán đi tới trên người nàng, dùng thân thể thô ráp, cẩn thận cọ sát thân thể cúi đầu vào cổ của nàng, phả ra hơi nóng, tham lam hưởng dụng hương thơm nhàn nhạt của nàng. Thân thể cao lớn, xâm nhập vào giữa hai chân của nàng, làm cho nàng không thể khép hai chân dừng lại ở nơi đó, cứ như thế không ngừng tấn Đơn thở dốc không thôi, da thịt mềm mại vùi trong tấm đệm, hai tròng mắt nàng nhắm chặt, có chút ngỡ ngàng không giải thích được. Trong lúc mơ hồ, nàng nhận thấy được nhiệt độ cơ thể người đàn ông kia, hơi thở nam tính của hắn,sự tiếp xúc da thịt của hắn,sức nặng thân thể của hắn, mà khuôn mặt tuấn mỹ của hắn lại rất tà khí, gần trong gang tấc, càng ngày càng tới gần, tới gần, tới gần… Tiếp đó trong nháy mắt, hắn tiến nhập vào hoa mềm mại đó, bị vật nam tính khỏe mạnh của hắn hung hăng tiến chiếm, cho dù có tiết ra dòng nước ngọt ngào bôi trơn, nhưng sự chiếm đóng của hắn làm nàng đau đến run rẩy thắt lưng, ngực phập phồng mãnh liệt. Ngay cả khi vô cùng đau nhức, nàng cũng không chịu tỏ ra yếu kém, cố ý cắn chặt đôi môi đỏ mọng, không để lộ một âm thanh nào, đôi mắt nhìn thẳng người đàn ông trên người nhìn chăm chú vào nàng, dục vọng thô sơ nóng hổi, thong thả đi vào càng sâu, cảm thụ sự chặt khít của nàng, cũng quan sát phản ứng của mặt nhỏ nhắn tái nhợt, vì đau đớn mà càng trở nên trắng bệch thảm hại hơn, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp này, lại chỉ có thêm vẻ quật cường, không chịu kêu đau cũng không chịu mở miệng, cầu xin hắn dịu Trọng Minh cười lạnh một tay to của hắn, trong lúc đó lướt xuống giữa hai người, rất nhanh mà không lưu tình chút nào, vân vê nhào nặn cánh hoa nho nhỏ kia. Ngón tay linh hoạt, chọc ghẹo, đùa giỡn, hết lần này tới lần khác vẽ lên những vòng tròn ở nơi đó, dày vò nụ hoa mẫn cảm, nhiều lần ép nàng phản bị dày vò như thế, không chỉ đau đớn mà còn khó nhẫn nại. Bàn tay thô ráp, không buông tha cũng không dừng lại, cho dù nàng run rẩy dữ dội, giãy dụa đấu tranh, cũng không chịu buông đớn và khoái cảm, giống như lửa thiêu đốt nàng, cho dù thế nào đều không thể tránh thêm một cái vuốt ve dịu dàng , làm cho nàng phát ra tiếng thở dốc, chiếc eo nhỏ nhắn mềm mại không khống chế được mà nâng lên.“Không! Em…” Nàng thở gấp, giọng nói như Trọng Minh giơ chân trái của nàng lên, gác qua đầu vai rộng lớn của mình, thẳng lưng tiến vào, ép buộc vùng cấm địa dịu dàng của nàng phải bao bọc hết vật nam tính to lớn, mạnh mẽ của hắn. Hắn tiến đến sát tai của nàng, hơi thở trầm đục nói nhỏ.“Em không nhịn được.” Từ ngữ nóng bỏng, kèm với một lần tiến công mạnh mẽ, lúc nơi mềm mại của nàng mở rộng, hắn dã man thẳng tiến, vân vê nhào nặn nụ hoa chưa từng bị người thăm dò, theo cái chân bé nhỏ trên vai, mạnh mẽ đi vào, không thể chống cự, dưới ánh trăng thoắt ẩn thoắt mẽ hùng hồn chạy nước rút, cùng với việc chơi đùa vỗ về trên nụ hoa, mang nàng lên tới đỉnh cao của khoái cảm, nàng không thể suy nghĩ, chỉ có thể theo bản năng, dây dưa trên người hắn, hai tay níu chặt hắn, rên rỉ một tiếng yêu kiều, giống như tiếng kêu cảm không ngừng tăng lên, nàng nảy người lên , gắt gao ôm chặt Hắc Trọng Minh, ép sát vào cái cổ ướt đẫm mồ hôi của hắn, làm cho vật rắn chắc trong cơ thể càng trở nên nóng ấm và cứng, nàng cũng bị khoái cảm không ngừng đánh úp, đi lên đỉnh của sự khoái trào qua đi, nàng yếu ớt như búp bê, lại ngã vào trong lòng hắn, xinh đẹp nhưng không còn có sức lực, chỉ có thể để hắn lần thứ hai kiên quyết dần dần xâm chiếm, không còn sức lực đành mặc cho hắn muốn làm gì thì trong tối tăm, lại truyền đến những âm thanh rên rỉ, thật lâu mà chưa đêm điên đến tận trưa hôm sau, Mẫu Đơn mới tỉnh chưa mở hai mắt nhưng cảm giác đầu tiên chính là toàn thân đau nhịn xuống tiếng rên trong miệng, cố gắng vận động thân thể, nhìn quanh phòng ngổn trong, sớm đã nhìn không thấy bóng dáng Hắc Trọng cả đêm qua, khi nàng mới lần đầu nếm thử hoan ái nam nữ, nhưng hắn không hề kiềm chế dục vọng tràn đầy chút nào, đòi hỏi nàng mấy lần, mãi tới lúc mờ sáng, mới buông tha nàng đang mệt mỏi, cứ thế rời khỏi phòng tới cảm xúc tối hôm qua, Mẫu Đơn chỉ cảm thấy hai gò má ửng hồng. Đến bây giờ, phảng phất nàng còn nghe thấy hơi thở của hắn, cảm nhận nhiệt độ cơ thể hắn, với khoảnh khắc hắn chiếm giữ lấy nàng, tiến vào chỗ chặt khít, sâu nhất, bá đạo dùng sức cọ cảm thấy giữa hai chân có chút khác thường không khỏe, còn lưu lại tình cảm ấm áp của hắn, nàng hít sâu một hơi, trần trụi tiến vào phòng tắm, mở vòi nước, để toàn thân ngập trong dòng nước lạnh, xóa đi vết tích hắn còn lưu là, dòng nước có thể xóa sạch được vết tích hắn còn lưu lại, nhưng không xóa hết được hồi ức trong lòng sẽ mãi nhớ kỹ, nàng ở dưới thân hắn thở dốc, rên rỉ, và không cách nào khắc chế mà cuồng loạn hưởng ứng. Nàng không biết, thân thể của mình, sẽ có phản ứng như vậy, kịch liệt như vậy, khát vọng như vậy, trở nên nữ tính như tay trắng nõn, mơn trớn bầu ngực non mịn, phía trên trắng nõn đẫy đà, ở giữa lại có rất nhiều vết hồng hồng, đều là dấu hôn do Hắc Trọng Minh để lại… Lúc này, ngoài cửa gỗ lại vang lên tiếng gõ hầu đợi lâu ở ngoài cửa, mãi đến khi nghe động tĩnh bên trong cánh cửa, mới dám đẩy cửa tiến đến. Cơm nước thịnh soạn đã chuẩn bị xong, lần lượt được đưa vào trong phòng, người hầu đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc nhanh chóng sắp xếp, thu dọn sạch sẽ, từ chiếc giường lớn hỗn độn cho đến quần áo bị xé rách tả tơi, vứt trên mặt đến trước lúc rời đi, người hầu đứng trước cửa phòng tắm, cung kính cúi đầu kêu.“Mẫu Đơn tiểu thư.” Nàng ngâm người trong nước lạnh, sau một lúc lâu mới mở miệng.“Chuyện gì?”Giọng nói người hầu bình thản, lễ phép cung kính trả lời “Sáng nay tiên sinh có nói, đêm nay, xin Mẫu Đơn tiểu thư chuẩn bị cho tốt, cùng người tham gia một bữa tiệc.”
Bạn đang đọc truyện Mẫu đơn của hắc báo của tác giả Điển Tâm trên website đọc truyện online. Mẫu Đơn Nàng là một nữ nhân xinh đẹp bí ẩn. Dung nhan cùng dáng người của nàng có thể kích thích mọi dục vọng điên cuồng của đàn ông. Thân thể cùng bối cảnh của nàng trong sạch, không hề sơ hở. Nhưng nàng chỉ là một món đồ chơi xinh đẹp bị người ta xem như một món lễ vật cao cấp đưa đến bên cạnh Hắc Báo, mặc cho người đàn ông kia hưởng thụ bừa bãi. Nàng cứ nghĩ hắn coi thường nàng, xem nàng như một công cụ làm ấm giường, một loại hình khổ sai đáng sợ. Nhưng vạn lần nàng không nghĩ tới, hắn có thể vì nàng hi sinh tất cả. Hắn làm như vậy càng làm cho nàng cảm thấy càng đáng sợ hơn loại khổ hình kia, làm cho nàng khó có thể chấp nhận được, nhưng hình ảnh của hắn cứ từ từ chiếm lấy lòng nàng…. Hắc Báo Một người đàn ông lãnh khốc, vô tình. Hắn máu lạnh đến nỗi làm cho người ta không rét mà run. Thế lực tà ác của hắn lớn mạnh, không một ai có thể lay chuyển được. Hắn là đế vương trong thế giới ngầm, là người mà hắc bạch lưỡng đạo đều phải kính nể vài phần, nữ nhân xinh đẹp chỉ như một món đồ chơi trong tay hắn để cho hắn tận tình hưởng thụ, đến khi chán rồi thì thẳng tay vứt bỏ. Sự xuất hiện của nàng đối với hắn mà nói cũng chỉ là một sự việc hết sức nhỏ bé, tầm thường. Hắn giữ lại nàng, hưởng dụng nàng, giữ lấy tất cả của nàng. Sự dũng cảm, dịu dàng của nàng từng bước từng bước tiến vào lòng của hắn, cũng là lúc hắn phát hiện ra một thân phận khác của nàng. Bí mật này liên quan đến sự sinh tử của hắn……… Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Mẫu Đơn Của Hắc Báo!
mẫu đơn của hắc báo